Sau khi vượt qua thử thách của quái thú khổng lồ, Hành Tâm tiến sâu hơn vào trong lòng núi. Con đường trở nên hẹp dần, những viên đá phát quang trên tường hang dần mất đi ánh sáng, để lại một không gian mờ ảo và tĩnh lặng. Mỗi bước chân của Hành Tâm vang vọng trong không gian trống trải, tạo nên một cảm giác lạ lùng, như thể hắn đang bước vào một nơi chốn nằm ngoài thế giới thực tại.
Càng đi sâu vào trong, Hành Tâm càng cảm nhận rõ ràng hơn sự tồn tại của một sức mạnh cổ xưa, một thứ linh lực đã tồn tại qua hàng ngàn năm nhưng vẫn còn nguyên vẹn và uy lực. Thanh kiếm tổ sư trên lưng hắn bắt đầu rung nhẹ, như đang cảm ứng được điều gì đó sâu bên trong lòng núi.
Khi đi đến cuối con đường, Hành Tâm bước vào một căn phòng lớn, bốn bức tường được chạm khắc những hoa văn tinh xảo, đầy bí ẩn. Giữa căn phòng là một bệ đá cổ kính, trên đó đặt một chiếc hộp gỗ chạm trổ công phu. Chiếc hộp này phát ra một luồng ánh sáng dịu nhẹ, tỏa ra khắp không gian xung quanh.
Hành Tâm chậm rãi tiến lại gần, cảm nhận rõ ràng sự linh thiêng tỏa ra từ chiếc hộp. Hắn có thể đoán được rằng bên trong chiếc hộp này ẩn chứa một bí mật quan trọng liên quan đến Hắc Nguyên Phái. Nhưng trước khi hắn kịp chạm vào chiếc hộp, một luồng ánh sáng từ trong hộp bùng nổ, bao trùm lấy toàn bộ căn phòng.
Trong chớp mắt, Hành Tâm cảm thấy mình bị cuốn vào một cơn lốc xoáy của những hình ảnh và âm thanh. Khi hắn mở mắt, trước mặt hắn không còn là căn phòng cổ kính nữa, mà là một khung cảnh hoàn toàn khác – một ngọn núi hùng vĩ, với những đỉnh núi cao chót vót chạm tới bầu trời xanh thẳm.
Hành Tâm nhận ra mình đang đứng giữa một nhóm người mặc y phục của đệ tử Hắc Nguyên Phái. Họ đang tập trung tại chân núi, nơi một cuộc chiến dữ dội đang diễn ra. Những tiếng hô hào, tiếng kiếm đâm chém, tiếng phép thuật nổ tung vang lên khắp không gian, khiến mặt đất rung chuyển.
“Đây là… quá khứ?” Hành Tâm thầm nghĩ, đôi mắt mở to khi chứng kiến cảnh tượng này. Đây chính là ký ức từ thời kỳ huy hoàng của Hắc Nguyên Phái, trước khi bị tiêu diệt. Cảnh tượng trước mắt hắn là cuộc chiến cuối cùng, cuộc chiến đã đưa môn phái đến bờ vực diệt vong.
Giữa cuộc chiến, một người đàn ông cao lớn, gương mặt cương nghị, mặc y phục của tổ sư Hắc Nguyên Phái, đang chỉ huy các đệ tử chiến đấu. Ông ta chính là tổ sư của Hắc Nguyên Phái, người đã sáng lập và dẫn dắt môn phái qua biết bao thăng trầm. Thanh kiếm trên tay ông ta tỏa ra hào quang rực rỡ, mỗi cú vung kiếm đều mang theo sức mạnh áp đảo, hạ gục hàng loạt kẻ thù.
Hành Tâm đứng lặng nhìn, trong lòng ngập tràn kính trọng và ngưỡng mộ. Nhưng ngay sau đó, cảnh tượng chuyển sang một khung cảnh khác – tổ sư Hắc Nguyên Phái đang đối mặt với một nhóm người lạ mặt, kẻ thù đã phá hoại môn phái. Cuộc chiến trở nên khốc liệt hơn bao giờ hết, khi tổ sư một mình chống lại hàng chục cao thủ.
Dù mạnh mẽ và dũng cảm, nhưng tổ sư vẫn không thể vượt qua số đông kẻ thù. Trong khoảnh khắc cuối cùng, khi biết rằng mình không thể chiến thắng, tổ sư đã sử dụng toàn bộ linh lực còn lại, phong ấn bí mật của môn phái vào chiếc hộp gỗ mà Hành Tâm vừa nhìn thấy.
“Ngươi là kẻ sẽ tiếp nối con đường của ta…,” giọng nói của tổ sư vang lên trong tâm trí Hành Tâm, cùng với hình ảnh tổ sư trao chiếc hộp cho một người đệ tử trẻ tuổi, người mà Hành Tâm nhận ra chính là một trong những tiền bối của mình.
Ngay sau đó, khung cảnh mờ dần, và Hành Tâm thấy mình trở lại căn phòng cổ kính. Chiếc hộp gỗ vẫn nằm yên trên bệ đá, nhưng giờ đây, Hành Tâm hiểu rõ hơn về ý nghĩa của nó. Chiếc hộp này không chỉ là một bảo vật, mà còn chứa đựng ký ức và sức mạnh của tổ sư Hắc Nguyên Phái, một di sản mà hắn phải bảo vệ và kế thừa.
Hành Tâm chậm rãi mở nắp hộp. Bên trong là một viên ngọc phát sáng lấp lánh, tỏa ra luồng linh lực mạnh mẽ. Khi chạm vào viên ngọc, Hành Tâm cảm nhận được sự kết nối sâu sắc với tổ sư và những thế hệ trước của Hắc Nguyên Phái. Viên ngọc này chính là chìa khóa để hắn khai mở những bí mật sâu kín nhất của môn phái, và cũng là nguồn sức mạnh để hắn phục hưng lại môn phái đã bị lãng quên.
“Ta sẽ không để Hắc Nguyên Phái biến mất,” Hành Tâm thì thầm, đôi mắt ánh lên quyết tâm. “Với di sản này, ta sẽ đưa môn phái trở lại đỉnh cao, và viết tiếp huyền thoại của Tổ Sư Môn.”
Với viên ngọc trong tay, Hành Tâm rời khỏi căn phòng cổ kính, chuẩn bị cho bước tiếp theo trên con đường đầy chông gai nhưng cũng đầy hy vọng.
**[Huyền Thoại Tổ Sư Môn]**