“Chẳng lẽ mình thất nghiệp sao?” – Một câu hỏi luôn hiện hữu trong tâm trí tôi ngay lúc này! Có lẽ đa số trong cuộc đời của mỗi người chúng ta đều phải trải qua giai đoạn này. Cái giai đoạn mà chúng ta không biết tương lai sẽ ra sao? Cái giai đoạn nhìn bạn bè xung quanh thành công, nhưng ta lại không…
Tôi, năm nay 21 tuổi – độ tuổi mà đáng lẽ đã phải có một nguồn thu nhập cá nhân ổn định, một công việc lý tưởng. Nhưng, đời thật không như mơ. Năm 2023, tôi bước vào giai đoạn cuối của việc học đại học. Chứng kiến bạn bè xung quanh tìm được những công việc mà tôi xem là “ổn”, họ bận rộn lắm, họ làm việc tất bật lắm, họ tạo ra được nguồn thu nhập đáng mơ ước, thậm chí còn có thể tự chi trả phí sinh hoạt hàng tháng mà không cần sự hỗ trợ tài chính từ gia đình. Ôi! Tôi mơ ước được giống họ, thế tại sao tôi vẫn cứ đứng đó nhìn họ mãi như thế? Không phải vì tôi lười biếng tìm việc, cũng không phải do tôi không đủ năng lực.
Nhưng tôi cũng không biết vì sao công “cuộc cải cách tài chính” của tôi lại khó khăn đến vậy. Tôi hầu như đều la cà khắp các trang tìm việc làm mỗi ngày, nói đúng hơn, những lúc không có lịch học ở trường tôi đều dành thời gian để tìm việc. Các công việc như phục vụ, nhân viên tư vấn, nhân viên bán hàng, phụ bếp,… tuyển đều đều. Tôi cũng đã có một khoảng thời gian làm nhân viên pha chế tại một quán trà sữa khá nổi tiếng, nhưng thỉnh thoảng tôi lại nghĩ “với trình độ của mình, chả lẽ lại phải làm công việc này mãi sao?”. Đấy, cứ như thế tôi lại muốn tìm một công việc khác “ổn” hơn, rồi cứ tìm như vậy. Thỉnh thoảng, tôi không nghĩ được mình nên làm gì, mình phải như thế nào.
Ai cũng có quyền mơ mộng! Tôi cũng không ngoại lệ. Thế nên, tôi mơ cao lắm vì đâu có tốn phí đâu! Nhưng ở thời điểm hiện tại, tôi “mù mịt” về việc làm! Mặc dù ở ngoài kia có rất nhiều nhà tuyển dụng đăng bài tìm nhân lực cho doanh nghiệp của họ. Thật ra mà nói, tôi cũng ứng tuyển rất nhiều vị trí, nhưng đến nay vẫn chưa nhận được phản hồi gì từ họ cả! Tôi khẳng định rằng mình là một thành phần gen Z có năng lực, thế mà tại sao tôi lại khó tìm việc đến vậy nhỉ?
Tôi muốn với khả năng của mình, tôi phải có được một công việc phù hợp, đột phá hơn hay thậm chí là một công việc tôi chưa từng nghĩ đến kìa! Tôi cố gắng tìm kiếm và gửi hồ sơ xin việc cho kha khá doanh nghiệp, họ yêu cầu ứng viên phải có kinh nghiệm ở vị trí đó, nhưng… tôi không có cơ hội tiếp xúc với những công việc đó trước đây thì làm sao có kinh nghiệm được! Thế là tôi lại tiếp tục lên đường đi “tìm việc”… Và câu hỏi “Chẳng lẽ mình thất nghiệp sao?” trở lại!
Có lẽ bạn cũng đang gặp phải tình trạng này giống tôi, có thể chia sẻ với tôi một chút được không? Tôi nghĩ là trong hàng vạn các bạn trẻ thuộc thế hệ genZ, ít nhiều gì cũng phải có vài bạn. Chắc chắn là như vậy rồi, nhưng có lẽ là họ không nói ra thôi. Giờ, cứ loay hoay đi tìm cái gọi là “việc ổn” hay cứ làm việc bán thời gian với thu nhập không cao cho mấy nhỉ? Không phải việc “part-time” là không tốt, tôi cũng đã từng làm chứ, thậm chí tôi còn thấy khá thích thú với nó, nó vui mà, tôi còn được tiếp xúc và làm quen với rất nhiều người ở nhiều độ tuổi khác nhau.
Nhưng mình cứ “bình chân như vại” được sao! Tôi đang cần một điều gì đó tốt hơn. Thu nhập và công việc đang tạo ra những áp lực vô hình đè lên tôi, kèm theo đó là áp lực đồng trang lứa và áp lực từ thể diện của gia đình. Tôi thật sự chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ sở hữu cái cảm giác khó tả này trong đời. Nhưng tôi vẫn cố gắng với niềm tin “có một thứ tốt đẹp hơn đang chờ đợi mình”.
Các bạn đọc ơi, hãy nhớ rằng cái gì xảy ra cũng có lý do của nó. Không có được, không phải vì ta không xứng đáng mà là do vũ trụ đang dẫn lối ta tới một thứ gì đó tốt đẹp hơn. Không được dừng lại nhé! Vì thời gian không bao giờ chờ đợi điều gì, dù sao thì vẫn phải cố gắng! Không sống cho gia đình, thì ít nhất vẫn phải sống cho bản thân mình nhé! Còn bây giờ, tôi lại phải tiếp tục tìm việc đây.