“Yêu”

Nhà thơ Xuân Diệu có viết:

“Làm sao sống được mà không yêu,

 Không nhớ không thương một kẻ nào?

 Hãy đốt đời ta muôn thứ lửa!

 Cho bừng tia mắt đọ tia sao.”

Đúng vậy, làm sao sống mà không yêu thương ai được chứ! Từ đơn giản nhất là yêu thương những người trong gia đình, yêu thương bản thân và đặc biệt là yêu thương một ai đó.

Yêu thương một ai đó, đúng vậy đó là thứ mà mọi con người được sinh ra trên thế gian này được lập trình để được trải nghiệm. 

Yêu để bản thân cố gắng vì đối phương, yêu để biết cách quan tâm, chăm sóc một người, yêu để trải qua những cảm giác thăng trầm trong thứ tình cảm lạ lẫm đó… Liệu cậu có đang yêu? Còn tôi thì có, nhưng tôi không chọc các cậu như người anh nào đó thường nói là “lêu lêu kênh chat FA” đâu! Haha

Khi nhắc tới tình yêu, mọi người thường nghĩ tới gì? Nghĩ tới những khoảnh khắc yêu thương nhau, quấn quýt bên nhau, trao cho nhau những cái ôm, những nụ hôn, những lời nói cảm xúc hả? Đúng, nhưng chưa đủ. Nó chứa đựng nhiều cảm xúc và cảm giác lắm! Từ niềm vui, sự thăng hoa cảm xúc, lẫn cả những lúc buồn bởi những lời nói vô tâm từ đối phương. Và yêu không những là cho nhau mà còn là sự chia sẻ cảm xúc và đưa lại cho nhau cảm giác an toàn khi trao đi niềm tin.

“Anh ấy yêu chị ấy lắm, nhưng mà thấy trời không thương” nghe xong câu tôi tò mò hỏi người anh của tôi, nhưng anh chỉ chảy nước mắt mà không nói câu gì, thì ra câu chuyện này là của bản thân anh. Nhìn anh buồn vậy chắc có lẽ anh yêu chị lắm, đúng là vậy, anh ấy yêu người con gái đó lắm đến nỗi tới bây giờ anh không thể yêu thêm một ai nữa. Tôi vừa thương cảm vừa thấy buồn cho chuyện tình của anh. 

Anh biết chị và yêu chị từ thuở còn là học sinh cấp ba, hai người yêu nhau từ lúc mà chẳng có những suy nghĩ lớn lao gì, cứ yêu nhau như vậy tới sau này, và hầu như ai cũng sẽ có một tình cảm như thế khi còn mười sáu mười bảy. Đúng như chúng ta nghĩ, đó cũng là mối tình đầu của anh, mối tình mà anh yêu đậm sâu nhất.

Anh chị cũng đã trải qua những cung bậc cảm xúc tình cảm như những người có tình yêu khác. Hai người yêu nhau cho tới hết những năm tháng học đại học, tưởng chừng như họ sẽ về chung với nhau một nhà, sẽ cùng nhau đi tới hạnh phúc cuối cùng…

Nguồn: Pinterest

“Hôm ấy là một ngày đẹp trời vào ngày 20 tháng 3 năm 2018, anh với bạn ấy có hẹn nhau đi ăn. Hồi đó hai đứa mới 21 tuổi à! Anh vẫn nhớ gương mặt bạn ấy cười lúc đó lắm em ạ… Vì phải gửi xe bên kia đường rồi mới vào quán ăn được. Cả hai đứa tụi anh cùng nhau vào cửa hàng để gọi món nhưng không may anh để quên cái ví trong cốp xe, bạn bảo là để bạn chạy qua lấy…” 

Nghe đến đây tôi thấy mắt anh dần ứa lệ, nhìn anh chậm đi một nhịp, tôi biết rằng anh đang rất gồng mình để kể lại câu chuyện khó quên này.

“Bạn ấy không quay lại nữa em ạ” . Nghe xong câu, tôi như chết lặng, trong lòng rất muốn hỏi điều gì đã xảy ra, nhưng có cái gì đó khiến tôi không thể mở miệng nói được gì.

“Anh chạy ra thấy bạn nằm trên vũng máu, anh run lắm, anh tiến lại gần, xung quanh mọi người bàn tán hô hào nhau gọi xe cứu thương nhưng trong đầu anh lúc đó không có chút tri giác nào nữa cả. Anh nhẹ nhẹ đỡ bạn lên, mặt bạn vẫn xinh lắm, vẫn đẹp lắm, nhưng bạn khóc, lần đầu anh thấy bạn khóc, lần đầu anh thấy người mình yêu khóc trước mặt mình, bạn cố gắng nói nhưng anh không nghe rõ được, rồi âm thanh phát ra dần nhỏ đi… Nước mắt anh cứ chảy, đầu anh lúc đó như chìm vào bóng tối vậy, không còn cảm nhận được câu gì nữa!… “Em… Đau…” là câu cuối cùng mà anh nghe được… Bạn ấy… mất ngay trên tay anh…” 

Xong câu, anh ôm lấy mặt, nước mắt anh cứ chảy, anh khóc nhưng không nên tiếng. Nước mắt tôi cũng chảy, rồi tiếc thương cho cả hai người, tiếc cho một tình yêu đẹp lại bị chia cách bởi hai thế giới.

Tôi không biết nói gì lúc đấy nữa cả, không biết nên khuyên anh ra làm sao nữa. Câu chuyện cũng đã lâu, nhưng cảm xúc đó trong anh vẫn còn hiện diện mãi đến tận sau này, vẫn là một biến cố cuộc sống mà không thể nào làm nó mờ nhạt đi được.

Sau khi bình tĩnh lại, anh nói với tôi rằng. Hãy yêu đi, còn trẻ, còn hoài bão là còn yêu, đơn giản nhất là yêu thương chính bản thân mình, yêu thương những người trong gia đình mình và nếu có yêu ai đó hãy yêu hết mình, hãy mang những giá trị tốt đẹp, sự chân thành của bản thân ra để yêu. Cho dù không thể đến được bên cạnh nhau sau này đi nữa nhưng mà bản thân mình được yêu, được thể hiện tình cảm và nó sẽ là một hình ảnh khó phai trong trí nhớ của cả hai. May mắn đến được với nhau thì nó sẽ là kết quả của một cuộc tình đẹp, thế nên hãy là chính mình khi yêu.

Hãy cứ sống, hãy cứ nhiệt huyết, yêu thương hết mình nhé các bạn trẻ. Mặc dù hiện tại các cậu không yêu ai, không ai yêu các cậu nhưng rồi sẽ có một ngày, một ngày mà người đó sẽ đến, cúi đầu và nói yêu cậu. Vì chúng ta ai cũng xứng đáng có được một tình yêu trọn vẹn

Thân gửi những người độc thân, những người đang yêu và được yêu, hãy trân trọng bản thân và những người yêu thương mình nhé!


Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *