Sau cuộc chạm trán với Phong Cát, Hành Tâm biết rằng mình không thể lơ là dù chỉ một giây. Kẻ thù không chỉ đến từ Hồng Thiên Môn, mà có thể xuất hiện từ bất kỳ nơi đâu trong giới tu tiên. Tuy nhiên, những điều đó không làm hắn chùn bước; ngược lại, chúng càng khiến hắn quyết tâm hơn trong việc đạt được mục tiêu của mình.
Hành Tâm tiếp tục hành trình, dựa theo những chỉ dẫn từ bản đồ trong thanh kiếm tổ sư. Ngọn núi mà hắn đang hướng đến nằm sâu trong một vùng đất hoang vu, nơi không một ai dám bước vào mà không có sự chuẩn bị kỹ càng. Những lời đồn đại về những điều kỳ bí và nguy hiểm ở nơi đây khiến ngọn núi này trở thành một vùng cấm địa trong giới tu tiên.
Sau nhiều ngày đêm di chuyển không ngừng, cuối cùng Hành Tâm cũng đứng trước ngọn núi được đánh dấu trên bản đồ. Ngọn núi này cao chót vót, đỉnh núi chìm trong những đám mây dày đặc, tạo nên một khung cảnh vừa hùng vĩ vừa đầy bí ẩn. Những dòng sông nhỏ chảy từ trên cao xuống, uốn lượn quanh ngọn núi như những con rồng đang bảo vệ một kho báu cổ xưa.
Hành Tâm cảm nhận được luồng linh khí mạnh mẽ toát ra từ ngọn núi. Không chỉ vậy, ngọn núi dường như có một sức hút vô hình, khiến hắn không thể rời mắt. Nhưng hắn cũng biết rằng đây không phải là một nơi bình thường. Để khám phá bí mật ẩn giấu bên trong, hắn sẽ phải đối mặt với nhiều thử thách khắc nghiệt.
Bước chân đầu tiên của Hành Tâm lên ngọn núi mang đến cho hắn một cảm giác lạ lùng. Đất đá nơi đây không giống bất kỳ nơi nào khác mà hắn từng đặt chân đến. Chúng phát ra một luồng nhiệt nhè nhẹ, như thể dưới lòng đất đang chứa đựng một thứ gì đó vô cùng mạnh mẽ.
Khi Hành Tâm tiến sâu vào trong núi, cảnh vật xung quanh trở nên kỳ lạ hơn. Những cây cổ thụ với thân hình to lớn và cành lá rậm rạp bao phủ xung quanh hắn, tạo thành một tấm màn chắn tự nhiên. Tiếng động xung quanh cũng biến mất, chỉ còn lại sự yên tĩnh đến đáng sợ.
Đột nhiên, Hành Tâm dừng lại. Trước mặt hắn là một cánh cổng đá lớn, khắc đầy những ký tự cổ xưa mà hắn không thể hiểu hết. Cánh cổng này dường như đã tồn tại hàng ngàn năm, chứng kiến bao nhiêu biến cố của thời gian. Hành Tâm cảm nhận được một sức mạnh vô hình tỏa ra từ cánh cổng, như đang kiểm tra và đánh giá hắn.
Hắn biết rằng đây không phải là một cánh cổng bình thường, và việc bước qua nó sẽ không dễ dàng. Nhưng Hành Tâm không do dự. Hắn chậm rãi đưa tay lên, chạm vào cánh cổng. Ngay khi ngón tay hắn chạm vào đá, một luồng năng lượng mạnh mẽ tràn vào cơ thể hắn, khiến hắn rùng mình. Cánh cổng rung chuyển, những ký tự cổ trên đó bắt đầu phát sáng.
Một giọng nói trầm lắng vang lên trong không gian:
“Ngươi là ai, kẻ dám xâm nhập vào thánh địa này?”
Hành Tâm không hề nao núng, hắn trả lời với giọng nói đầy kiên định: “Ta là Hành Tâm, đệ tử cuối cùng của Hắc Nguyên Phái. Ta đến đây để tìm kiếm sự thật và phục hưng môn phái của mình.”
Không gian yên lặng trong giây lát, trước khi cánh cổng bắt đầu mở ra chậm rãi, phát ra tiếng kêu trầm đục. Một luồng sáng mạnh mẽ từ bên trong tràn ra, chiếu rọi lên gương mặt của Hành Tâm.
“Vậy thì, hãy chứng minh bản thân ngươi xứng đáng,” giọng nói kia lại vang lên, rồi biến mất trong gió.
Hành Tâm bước vào bên trong cánh cổng, ánh sáng bao phủ lấy hắn. Hắn biết rằng những thử thách thực sự chỉ vừa mới bắt đầu, và con đường phía trước đầy rẫy nguy hiểm, nhưng cũng chứa đựng những bí mật quan trọng để khôi phục lại Hắc Nguyên Phái.
Với thanh kiếm tổ sư trong tay, Hành Tâm tiến về phía trước, chuẩn bị đối mặt với bất kỳ điều gì đang chờ đợi hắn trong bóng tối của ngọn núi này.
**[Huyền Thoại Tổ Sư Môn]**